Đầu năm 2000 tôi chính thức sang nhận công tác tại Đảng uỷ Các cơ quan tỉnh Thái Nguyên (nay là Đảng ủy Khối các cơ quan tỉnh Thái Nguyên). Sau khi nắm bắt được tình hình Đảng bộ Các cơ quan tỉnh Thái Nguyên và các chi bộ, đảng bộ trực thuộc tôi suy nghĩ phải tập trung vào các công việc của Đảng bộ như: lãnh đạo thực hiện các mục tiêu nhiệm vụ của Đảng bộ đã đề ra; chỉ đạo công tác xây dựng chi bộ, đảng bộ trong sạch, vững mạnh; bồi dưỡng nâng cao chất lượng công tác của các cấp ủy viên, đặc biệt là đội ngũ Bí thư chi bộ, đảng bộ cơ sở trực thuộc; khởi xướng xây dựng cơ quan văn hóa; tổ chức giải cầu lông truyền thống vvv..
Tôi nhớ một lần đến dự họp với Đảng bộ Văn phòng UBND tỉnh. Mở đầu cuộc họp, đồng chí Bí thư Đảng ủy giới thiệu đồng chí Phó Bí thư, chủ tịch UBND tỉnh và đồng chí Bí thư Đảng ủy Khối các cơ quan dự. Tôi phải có ý kiến ngay, đây là cuộc họp toàn thể đảng viên của Đảng bộ, đồng chí Phó Bí thư, chủ tịch UBND tỉnh họp với tư cách là một đảng viên của Đảng bộ. Khi đồng chí ấy phát biểu thì nói với 2 tư cách: với tư cách là một đảng viên đồng chí đóng góp ý kiến để xây dựng chi bộ, đảng bộ; với tư cách là Phó Bí thư, Chủ tịch UBND tỉnh đồng chí truyền đạt các chủ trương, nghị quyết của Tỉnh ủy. Rất may, ngay sau ý kiến của tôi, đồng chí Phó Bí thư, Chủ tịch UBND tỉnh phát biểu hoàn toàn nhất trí với ý kiến của tôi và yêu cầu các đồng chí Phó chủ tịch UBND tỉnh từ nay trở đi phải có trách nhiệm dự họp đầy đủ, vắng mặt phải báo cáo lý do cho Đảng ủy, nếu không thực hiện các đồng chí cứ kiểm điểm kỷ luật theo thẩm quyền. Từ sau cuộc họp đó, tôi được anh em phản ánh là Đảng bộ họp rất đầy đủ và nghiêm túc. Một lần khác xuống dự họp với Đảng bộ Sở Văn hóa, tôi thấy một số đảng viên nữ mặc áo hai dây, hở vai… tôi góp ý ngay, Đảng ta là một Đảng cầm quyền, là đội tiên phong của giai cấp công nhân, các đồng chí nữ ăn mặc như vậy là đẹp nếu như đi dạ hội hoặc ở ngoài đường, còn trong cuộc họp phải thể hiện tính nghiêm túc, gương mẫu, tôi đề nghị đồng chí Bí thư Đảng ủy khai mạc cuộc họp chậm lại 15 phút để các đồng chí về thay áo khác. Tôi nhớ trong một lớp học bồi dưỡng đối tượng kết nạp Đảng, trong khi tôi giảng bài, có một đồng chí nữ ngồi gần hàng ghế đầu hội trường quay sang nói chuyện với người bên cạnh. Tôi xin phép lớp vài phút, tôi hỏi chị nói chuyện tên gì, đảng bộ nào cử đi học. Sau khi biết tên là gì, Đảng bộ cử đi học, tôi đã nói: Đồng chí là một quần chúng được tổ chức Đảng lựa chọn đi học lớp đối tượng kết nạp Đảng, đồng chí không thấy trách nhiệm của mình, lại ngồi nói chuyện riêng. Tôi nghĩ có thể đồng chí đã nắm được tất cả mà không phải học vì thế chiều nay đồng chí không phải đến lớp nữa. Ban Chỉ đạo lớp thông báo cho Đảng ủy có học viên nắm được ý kiến của tôi. Thế là ngay buổi trưa hôm đó, đồng chí nữ học viên đưa cả chồng đến gặp tôi xin lỗi và xin được tiếp tục theo học. Tôi nói: Nếu đồng chí đã biết lỗi để sửa, tôi đồng ý để chị được đi học tiếp; đồng chí báo cho quản lý lớp học biết ý kiến của tôi. Từ sau buổi học ấy, tôi nghe các đồng chí quản lý lớp học báo cáo là lớp học rất nghiêm túc, anh chị, em học viên đi học đầy đủ, chú ý nghe, ghi chép và phát biểu. Kết quả lớp học rất đáng mừng.
Vào khoảng thời gian cuối năm 2001, sau thời gian hướng dẫn và chuẩn bị, Đảng bộ tổ chức cuộc thi Bí thư chi bộ giỏi, nhằm động viên đội ngũ Bí thư chi bộ và đúc kết kinh nghiệm lãnh đạo chi bộ ở cơ sở. Cuộc thi được tổ chức chặt chẽ và được anh em cơ sở hưởng ứng tích cực.
Trong công tác, tôi có kỷ niệm sâu sắc nhất là cuộc vận động xây dựng cơ quan văn hóa. Lúc này ở Thái Nguyên chưa có đơn vị nào thực hiện. Khi nhận được chủ trương của cấp trên, tôi suy nghĩ kỹ và giao cho Ban Tuyên giáo Đảng ủy Khối dự thảo một số tiêu chuẩn thật ngắn gọn với yêu cầu, mục tiêu là xây dựng cơ quan xanh, sạch, đẹp, cán bộ phải đeo biển ghi rõ họ, tên, đơn vị công tác để nâng cao vai trò gương mẫu của mình và để cán bộ và nhân dân giám sát. Chủ trương đưa ra lúc đầu có nhiều ý kiến trái chiều, nhất là quy định cán bộ phải đeo biển công chức. Một số ý kiến cho rằng mục tiêu xây dựng cơ quan xanh, sạch, đẹp an toàn là nhất trí, còn cán bộ, công chức phải đeo biển tên và đơn vị công tác là không nên, việc này chúng tôi phải xin ý kiến ngành dọc cấp trên. Ý kiến trên được một đồng chí Phó ban Đảng của tỉnh phát biểu rất gay gắt tại cuộc họp giao ban Khối Đảng của Tỉnh ủy. Tại cuộc họp tôi hỏi: Việc quy định cán bộ đeo biển trong giờ làm việc có trái với Điều lệ Đảng và chính sách, pháp luật của Nhà nước không? Anh, em đều trả lời là không. Tôi lại hỏi: Việc cán bộ đeo biển có ảnh của mình và tên cơ quan công tác để dân dễ giám sát và bản thân cán bộ, công chức cũng phải tự giữ mình, không làm gì sai phạm, không dám rượu chè tự do như trước như thế tốt cho tổ chức đảng, Nhà nước và bản thân cán bộ, công chức như vậy có nên thực hiện hay không? Anh, em đều trả lời là nên. Tôi mới Kết luận là: Việc xây dựng cơ quan văn hóa trong đó có việc cán bộ, công chức đeo biển hiệu không sai phạm quy định Nhà nước, mang lại hiệu qủa tích cực trong tu dưỡng rèn luyện cán bộ, công chức. Do vậy, nhất định chúng ta phải làm bằng được. Đảng ủy Khối đã có Nghị quyết đơn vị nào không thực hiện là vi phạm. Còn trên Nghị quyết của Đảng ủy thì tôi xin chịu trách nhiệm với tư cách là người đứng đầu. Rất mừng là sau đó UBND tỉnh cũng có văn bản yêu cầu các cấp, các ngành trong tỉnh thực hiện cuộc vận động xây dựng cơ quan văn hóa.
Giờ đây tôi đã nghỉ hưu gần 20 năm, mỗi lần nghĩ lại quãng đời công tác của mình tôi lại hình dung ra dấu ấn trong cuộc đời công tác tại Đảng ủy Khối và tự rút ra những bài học: “Mục tiêu một, giải pháp mười, quyết tâm trên hai mươi, năng động, sáng tạo thì công việc sẽ thành công”./.